Ngô Thiên Tú

GIÁNG SINH ĐÊM

Chuông ngân vang từ giáo đường trên phố
Đêm vẫn buông trong trống vắng ngỡ ngàng
Bàn chân sầu cứ mãi bước lang thang
Buồn không tên mắt hướng về Quê mẹ
Hồn du mục theo đèn đường lấp lánh
Thấy đời mình là chiếc bóng bơ vơ
Nhớ Noel nhớ sài gòn ngày cũ
Tim bềnh bồng bao kỷ niệm nên thơ
Trời giá buốt tuyết mùa đông phủ bám
Giáng sinh này lại giống giáng sinh qua
Chiếc khăn quàng không đủ ấm cô đơn
Nên hơi lạnh thấm tình đời viễn xứ
Đèn lung linh như ngàn sao chiếu sáng
Thẩn thơ tìm vì sao lạc không ngôi
Thầm thì nguyên cho tim được bình yên
An lành trong đêm giáng sinh hiu quạnh
Cũng Noel cũng chuông ngân Mừng chúa
Cũng giáo đường cũng hang đá mùa đông
Mà sao tim lại nhớ bài thánh ca buồn
Dõi mắt nhìn phương trời xa mộng tưởng

Được bạn: vdn 2.1.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "GIÁNG SINH ĐÊM"